Sợ vợ nên ta (chắc sẽ) sống thọ hơn!
Ta vừa cầm điếu thuốc, vợ đã quắc mắt “nạt”: “Anh biết hút thuốc có hại cho sức khỏe không?”. Muốn đi nhậu với bạn bè, vợ tiễn ra tận cổng: “Anh uống ít thôi! Xỉn về là biết tay em!”. Thôi thì đành nghe theo. Mấy thằng bạn bĩu môi: “Đúng là thứ sợ vợ!”.
Ấy thế mà, đến lúc khám sức khỏe định kỳ, trong khi khối cậu cuống cuồng lên vì gan nhiễm mỡ, mỡ trong máu, tăng huyết áp… (toàn mấy “món” có được nhờ thuốc lá, rượu chè) thì ta khoái chí với lời khen của bác sĩ: “Giữ sức khỏe tốt!”. Đấy, không công của vợ thì ai vào đây?
Sợ vợ nên… có nhà cao cửa rộng!
Đến tháng, lương lãnh mang về, ta mang gửi hết cho vợ. Vợ “phát” lại cho ít trăm dằn túi. “Hẻo” quá nên ta nào dám hào phóng cho các cuộc vui bù khú với bạn bè. Ngày thường, ngoài cà-phê, ta phải tính toán để cắt giảm hết các khoản linh tinh như thuốc lá, cá độ.
Mua sắm cái gì cũng đã phải bàn bạc với vợ, nghe vợ cân nhắc tính toán thiệt hơn. Chẳng thế mà tuy lương chẳng phải thuộc hàng “đại gia”, nhưng chỉ sau ít năm cùng vợ tiết kiệm chi tiêu, nhìn lại vợ chồng ta đã có đầy đủ xe tay ga, tivi màn hình phẳng… Thử hỏi, nếu không sợ vợ, có bao nhiêu xài thả cửa hết bấy nhiêu, làm gì có chuyện nhà cao cửa rộng?
Sợ vợ nên… con ta gần gũi ta hơn!
Hết giờ làm là phải về nhà. Thay vì xem đá banh chờ đến lúc vợ dọn cơm mời ăn như đám bạn bè “tốt phước”, ta phải lọ mọ vào bếp cùng với vợ. Vợ nấu cơm thì ta lặt rau. Vợ rửa chén thì ta quét nhà. Con ta “tội nghiệp” bố nên cũng xắn tay vào giúp bố. Hai bố con vừa dọn dẹp vừa cười đùa với nhau như hai “thằng bạn”.
Ừ, cũng nhờ chuyện này, thay vì dán mắt vào màn hình tivi, ta được vợ “bắt” chơi với con, dò bài cho con. Bố con ta vô tình có thời gian gần gũi nhau nhiều hơn. Chả thế mà cu cậu lúc nào cũng hớn hở: “Bố về, bố về!”, “Yêu bố nhất trên đời!”. Riêng khoản này thôi, ta cũng ăn đứt mấy thằng bạn rồi.
Sợ vợ nên… ta tâm lý hơn!
Sợ vợ, ta sẽ luôn quan tâm đến vợ mình từ bữa ăn, giấc ngủ đến sức khỏe… Hơn thế, ta còn chịu khó tâm sự chia sẻ với vợ về những vấn đề cần quan tâm cũng như chia sẻ về cuộc sống hôn nhân… nên tất yếu cuộc sống vợ chồng sẽ thoải mái và dễ chịu hơn rất nhiều.
Sợ vợ, ta biết cách chia sẻ việc nhà, để cho vợ có thêm thời gian nghỉ ngơi, giải trí, học hành. Vợ chồng con cái gần gũi nhau hơn.
Và sợ vợ, nên ta giúp xã hội tốt hơn lên!
Có gã đàn ông sợ vợ nào dám bạo hành với vợ, đánh vợ, đánh con không? Có gã đàn ông sợ vợ nào dám lăng nhăng bên ngoài, bồ bịch lung tung không? Cứ xem tỷ lệ bạo hành, ngoại tình, ly hôn thì biết. Đàn ông càng sợ vợ càng ít dám phạm vào các chuyện “động trời” này. Chẳng phải điều đó giúp gia đình yên ấm, xã hội ổn định hơn sao?
Ôi, nhìn lại chừng ấy lợi ích thôi, ta cũng đủ thấm thía hết chuyện sợ vợ đã mang đến cho ta những gì. Thế nên tặng lại các chiến hữu mấy câu thơ được truyền miệng nhau này:
Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao
Vợ lo chăm sóc hồng hào khỏe ngay
Vợ liền theo dõi kéo ngay về nhà
Khi ta tán tỉnh ba hoa
Vợ liền “quát nạt” để mà răn đe
Lời vợ dạy phải lắng nghe
Mai sau “khôn lớn” mà khoe mọi người
Vợ ta ta sợ, vợ người… còn lâu!”.
|
|
Làm Chồng
Bẩm sinh ta đã ... hiền lành Từ khi lấy vợ ta trở thành hiền khô Còn nàng thuở ấy ngây ngô Từ khi xuất giá thành cô ... "sếp xòng" Suốt ngày oán trách với chồng Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì ... Cái hôm mà nàng vu quy Ta biết ta sẽ bị đì ... lai rai Khổ thân cho kiếp con trai Một lần lấy vợ bằng hai lần ... mù Lưng thì mỗi ngày một gù Cày ba bốn job để ... bù nàng tiêu Ngày xưa thì giống ... Triển Chiêu Ngày nay thì tựa lão tiều phu gia Ngày xưa mỗi tuần tặng quà Bởi vì ... stock đang đà đi lên Ngày nay stock lênh đênh Thua ba bốn vố buồn tênh mặt mày Lương bổng không đủ trải bày Tiền đâu quà cáp như ngày xa xưa Ngày trước nàng dạ nàng thưa ... Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh Anh tưởng hoa ở trên cành Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa Lời nói không mất tiền mua Nên anh...ngọt lại cho vừa lòng nhau Bây giờ chẳng hiểu vì đâu Nàng mang chứng bệnh cứng đầu lặng câm Còn mặt thì cứ hầm hầm Nàng trợn một cái, ta ... bầm mấy hôm Việc nhà chẳng chịu trông nom Shopping một bận, ba hôm mới về Nhà thì đang ở nhà thuê Phòng ốc chật hẹp, bốn bề ngổn ngang Muốn tìm đôi vớ mà mang Phải mất cả tiếng, bươi ngang đồ nàng Ngày ngày đọc báo thời trang Hễ ra mốt mới, nàng mang về liền Nàng rất có khiếu xài tiền Nàng mà đã thích mua liền chẳng tha Tuần sau mốt mới khác ra Mốt ... mới tuần trước... lau nhà chẳng thương Ngày xưa đón nàng ở trường Nàng hối về gấp kẻo chừng mẹ trông Ngày nay về ở với chồng Mặc kệ chồng ngóng, chồng t rông, chồng chờ Còn nàng thì cứ hững hờ Nàng nói sáu rưỡi, mười giờ chưa xong Suốt ngày đi chơi vòng vòng Đêm về la bịnh, bảo chồng đấm lưng Quanh năm nàng ... mệt chừng chừng Phải mua đồ bổ về chưng cho nàng Đi bác sĩ, mua thuốc thang Cũng không chữa hết bịnh nàng hay la Khi ta làm hết việc nhà ... Tự nhiên nàng khoẻ, tức là ... ngủ ngon Lúc nghĩ tới chuyện ... có con Nàng " hứ " một cái, chẳng còn thiết tha Ra đường thấy vợ người ta Về nhà thấy vợ, ... tu cha cho rồi ... Nhưng lỡ ăn kiếp, ở đời Cắn răng chịu đựng, chờ thời đổi thay Biet đâu sẽ có một ngày Ta có cơ hội giải bày vợ hay May ra vợ có ... nương tay Ta mới sống trọn kiếp này dài lâu Làm chồng phải nhớ lấy câu, "Nhì trời, nhất vợ" làm câu ... răn mình Hàng lượm
|
|
| |
| |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét